Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2012

Truyện ngắn: Ngốc à! Tin tớ 1 lần nhé


Cái nắng hè gay gắt làm cho học sinh trong trường thpt SKY này ai nấy đều mệt mỏi,chán nản. Đã cuối tháng 7 rồi mà nắng nóng dường như chưa có ý định “ bỏ đi”. Chiều nay nó có ca học nên ăn trưa ở can tin. Căn tin lác đác vài người. Nó cố gắng nuốt mấy miếng cơm cho thật nhanh,mua vài gói bim bim rồi ra sân sau trường lánh nạn. Ở sân sau có nhiều bóng cây,không khí lại trong lành thật là một nơi lý tưởng cho giấc ngủ trưa của nó.
Vừa chạy đến sân sau thì nó nghe thấy tiếng nói chuyện : là tiếng con gái. Ngiêng đầu ngó qua,nó thấy một cô gái nhỏ nhắn đang nói gì đó với chàng trai đứng đối diện. Hai người quay lưng lại nên nó ko thấy được mặt. Tuy chỉ nhìn thấy sau lưng nhưng nó chắc chắn rằng chàng trai kia là một người “xinh” trai. Máu tò mò nổi lên,nó dỏng tai lên nghe…
-Anh Thiên,anh có nhớ em ko? – Cô gái hỏi chàng trai
Im lặng.
-Anh Thiên, thời gian anh sang Pháp em đã rất rất nhớ anh,ngày nào giờ nào em cũng nghĩ tới anh anh biết ko?
Im lặng.
- Anh Thiên,anh có nhớ con milu mà anh tặng em ko? Giờ nó lớn lắm rồi đấy. Nó càng lớp càng đẹp trai anh ạ…hì hì
Im lặng.
Ngồi sau lùm cây nó tự hỏi có phải chàng trai đó bị câm ko. Nếu ko câm sao cô con gái nói nhiều thế mà chẳng nói gì như vậy. Chậc chậc, đẹp trai thế mà bị câm. Thật tội nghiệp! Đang miên man trong dòng thương cảm nó giật bắn mình khi nghe giọng nói lạnh như băng của một ai đó:
- Cô nói đủ chưa?
Câu nói làm cho cô gái đứng tim,nó đứng tim,và cảnh vật xung quanh cũng đứng tim…à nhầm đứng hình (sr cả nhà…em quên…cảnh vật làm gì có tim mà đứng ^^!).
Sau 1 , 2 ,3 giây “ đứng” tất cả mọi thứ bừng tỉnh lại vì một tiếng uỳnh khá to phát ra từ lùm cây – nó đã chạm đất ngoài lùm cây an toàn.Cái mông chạm đất đau ê ẩm, nó – một tay ôm mông một tay chống đất.Cố gắng tạo đôi mắt nai tơ thơ ngây nhất nhìn lên hai người kia.Bắt gặp ánh mắt trên cả giá băng và ánh mắt ngạc nhiên của hai người kia thì nó vội thu mắt về.Đầu cúi xuống ,lí nhí:
- Tôi xin lỗi,thật tình tôi không cố ý nghe trộm đâu,thật sự đấy.Tôi chỉ là..chỉ là vô tình đi ngang qua và vô tình nghe được vài câu thui à…thật sự đấy…tôi tôi…
- Hóa ra cô nghe trộm à?...Giờ tôi mới biết đấy – Người con trai nhìn nó,thờ ơ buông một câu.Nó giật mình suýt nuốt phải lưỡi .Ôi trời! Đúng là có tật giật mình,không đánh mà khai. Thanh Thu ơi là Thanh Thu,mày thông minh là thế sao cũng có lúc đần độn dữ zậy hả trời? Nó ngước đôi mắt tròn to rơm rớm lệ lên nhìn người con trai. Đôi môi mấy máy.Bỗng nhiên nó mở to đôi mắt,la lớn:
- Anh gì ơi! Có con sâu to lắm đang ở trên áo anh kìa.
Chưa để mọi người kịp định hình nó vội thu mình và 3 chân 4 cẳng chạy mất hút…Nó vừa chạy vừa khen mình thông minh,lúc này 36 kế chạy là thượng sách. Vèo phát nó chạy lên lớp mở sách ra đọc như chưa có chuyện gì xảy ra.

QK

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
-------------------------------------- linhtuty