Thứ Bảy, 13 tháng 10, 2012

Người tình bất đắc dĩ


- Em có thai rồi….
- Ừ! Vậy phá nó đi!
Tôi ngỡ ngàng trước lời đề nghị quá thẳng thắn của anh. Bằng tất cả can đảm, môi tôi run lên:
- Tại sao?
- Em biết đấy! Chúng ta đâu phải là người yêu, và anh thì sắp kết hôn với bạn gái anh rồi.
- Nhưng…..nhưng mà…..
- Tút….Tút….Tút….


Đúng! Tôi không phải là người yêu của anh.
Tôi chỉ là người tình của anh…

Là một người tình bất đắc dĩ, vì tôi yêu anh. Tôi yêu anh từ những năm phổ thông, và dõi theo anh từ ngưỡng đại học….Cho tới khi anh có bạn gái – cô hoa khôi của trường, xinh đẹp, giỏi giang; thì tôi vẫn yêu anh….
Tưởng như, tôi sẽ giấu tình yêu ấy mãi trong lòng, thì một điều đáng lẽ không nên đến đã xảy ra….
Đêm tiệc chia tay sinh viên ra trường, người yêu anh không đến…. Còn tôi, tôi nhìn anh bảnh bao với rất nhiều người đẹp vây quanh…


Và sau vài ba ly rượu, tôi không còn biết gì nữa….
Khi tỉnh giấc, tôi đang nằm bên anh….
Nói đúng hơn, tôi đang nằm trong vòng tay anh….
Theo lời anh kể, đêm hôm ấy, tôi say bí tỉ. Chính tôi đã chủ dộng ôm lấy anh, hôn anh…
Và nói rằng, tôi yêu anh…


Từ sau đêm đó, tôi trở thành người tình của anh. Người tình bất đắc dĩ. Ngày hôm ấy đến nay đã gần 3 năm rồi…
…Để ngày hôm nay, bằng một câu nói ngắn gọn, và thái độ lạnh lung nhất, anh vứt bỏ người tình của mình như vứt đi một món đồ chơi đã hết hạn sử dụng….
Tôi vứt điện thoại xuống sàn…
…….
Sáng hôm sau, tôi đến bệnh viện…Qua vài lời dặn dò của bác sĩ, tôi mang về một hộp Mifepriston – thuốc phá thai tại nhà.
Cơn đau dữ dội kéo dài, khiến tôi vật vã suốt 2 ngày liền….
Nhìn tấp drap giường bê bết máu, nước mắt tôi trào ra không dừng lại được…
Nhẫn tâm….đồ nhẫn tâm….
Tôi phải trả thù…
Nhưng…tôi phải trả thù bằng cách nào?
Làm thế nào đây?
……..
Đúng rồi….tôi phải phá huỷ gia đình của anh ta….
Tôi phải khiến anh ta mất đi hạnh phúc.
Tôi sẽ biến mất bằng cách của tôi…



Hôm nay là ngày tôi lấy vợ….
Tôi yêu vợ tôi….Tôi yêu gia đình của tôi…
Vợ tôi là một người phụ nữ rất đẹp. Nàng thông minh, đảm đang và hết mực yêu thương tôi. Nàng là một cô gái chung thuỷ.
Còn tôi. Tôi là một người đàn ông. Đương nhiên tôi có nhiều mối quan hệ ngoài luồng khác.
Nhưng em là người phụ nữ duy nhất tôi yêu.
………….
Trong số những người phụ nữ của tôi, có cô ta….
Cô ta là bạn học cùng cấp III và đại học của tôi. Cô ta khá xinh đẹp, và cũng thuộc top hot của trường.
Tôi biết cô ta yêu tôi.
Cách cô ta lén nhìn tôi, dõi theo tôi khác hẳn những người khác. Nó chất chứa yêu thương.
Và đêm tiệc chia tay, trong cơn say, cô ta đã té vào người tôi….
Đương nhiên, tôi không bỏ qua cơ hội đó.
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, cô ta gần như ngỡ ngàng khi nhận ra đã thuộc về tôi. Và bằng vài câu nói dối ngọt ngào, cô ta đã thừa nhận tình cảm của mình và trở thành người tình của tôi.
Đương nhiên, cô ta sẽ mãi mãi chỉ là người tình….
Trước ngày đám cưới của tôi 3 tuần, cô ta nói với tôi rằng, cô ta có thai…
Đó chắc chắn chỉ là một chiêu bài để ép buộc tôi gắn kết với cô ta. Và đương nhiên tôi sẽ không để điều ấy xảy ra, phá hoại hạnh phúc của tôi….
Một năm sau ngày cưới.
Vợ tôi chuyển dạ trong bệnh viện. Rồi tôi phát hiện ra, trong số những người bạn tới thăm vợ tôi, có cô ta. Tôi sững sờ.
Rồi lúc cô ta vừa ra về, tôi phát hiện trong phòng tắm của phòng bệnh, có một tập tải liệu. Mở ra xem, tôi gần như chết đứng người.
Đó là một bản photo của giấy báo thai, và sổ theo dõi thai theo từng tháng, và một tấm hình của đứa bé trai được vài tháng tuổi….
Còn có một tờ xét nghiệm ADN, kết quả 99.99% rằng đứa bé là con tôi….
Tôi vội vàng xé nó cho vảo túi áo khi nghe tiếng vợ tôi bước chân xuống giường.
Tôi hỏi em:
- ừm! cô bạn khi nãy của em…em quen cô ấy khi nào?
Vợ tôi mỉm cười hồn nhiên:
- Khoảng gần một năm trước, khi em tới khám thai tại bệnh viện thì gặp cô ấy. Thật đáng thương, chồng cô ấy mất vì tai nạn khi cô ấy mới mang thai có 1 tháng…
- Và… ?
- À! Cô ấy vẫn nuôi con một mình. Nghĩ lại em thấy mình thật hạnh phúc, vì khi con em ra đời, vẫn có ông xã bên cạnh….
Em dựa đầu vảo vai tôi, nũng nịu….
Tôi yêu vợ tôi….
Tôi yêu gia đình của tôi….


Tôi hẹn gặp cô ta tại một quán nước.
Cô ta nhìn đẹp hơn lúc trước.
Cô ta bế theo một đứa bé….
Nhìn tôi, cô ta mỉm cười…
- Cô muốn gì?
- Vậy anh muốn gì?
- Hãy tránh xa gia đình tôi ra!
Cô ta nhếch miệng cười, nụ cười chua chát:
- Tôi và con tôi cũng cần một gia đình….
……….
- Tôi sẽ chu cấp cho cô đầy đủ để nuôi con, nhưng cô tránh xa gia đình tôi ra!
Cô ta ngước mắt nhìn tôi. Ánh mắt đầy thù hận:
- Tiền ư? Anh sẽ trả bao nhiêu cho một người tình bất đắc dĩ?
Và cô ta đứng lên, bế đứa bé bước ra khỏi tiệm cà phê.
Đứa bé ấy là con của tôi…
………
Sau ngày hôm ấy, cô ta dường như biến mất hoàn toàn. Giống như cái cách cô ta tiếp cận vợ tôi, không dấu vết!
Cô ta mang theo cả đứa con riêng của tôi….


Tôi đưa đứa bé đến trả cho người bạn của mình….
Bằng một chút quen biết, tôi đã tự tạo ra một vài tờ khám thai, và giấy xét nghiệm AND giả để lừa anh ta….
Đúng! Lúc đầu, tôi tính vạch trần bộ mặt giả dối của anh ta trước vợ anh ta…
Nhưng…
Khi tôi nhìn cô ấy trong phòng sản phụ, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc….
Trái tim tôi dường như thắt lại…
Nếu gia đình ấy đổ vỡ, cô ấy và đứa con sẽ rất đau khổ….
Cô gái ấy không làm gì sai cả….
Và cả con cô ấy cũng thế….
Nó vô tội….
Tôi rơi nước mắt…
Con à…Đau khổ, chỉ mình mẹ chịu, thế là đủ rồi….


Tôi xuất cảnh…
Biết đâu, ở nơi nào đó trên thế giới này, có một ai đó cần tôi để làm vợ, không phải là người tình ?


"Sự trả thù ngọt ngào và cao thượng nhưng gây đau đớn nhất, chính là tha thứ…."
(Sưu tầm)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
-------------------------------------- linhtuty